LÀM MÀ KHÔNG QUAN TÂM
Tác giả : Hoàng Nhật Minh
Lượt xem/nghe : 43
Tạo lúc : Sat, 29/10/2022 16:24
Cập nhật lúc : 20:58pm 11/10/2025
Có một trạng thái của hành động mà ở đó con người vừa làm, vừa tự do. Không bị thành-bại ràng buộc, không bị được-mất làm khổ, không bị đúng-sai trói chặt trong tâm. Ấy chính là “vô tâm hành đạo” - làm mà không vướng mắc vào kết quả.
Bởi vì, mỗi khi tâm quan tâm, là ta đã trao quyền cho ngoại cảnh điều khiển cảm xúc của mình. Nếu thành công, ta vui mừng; nếu thất bại, ta khổ đau. Nếu được khen, ta hãnh diện; nếu bị chê, ta buồn tủi. Cứ như thế, tâm dao động liên hồi theo sóng đời, chẳng bao giờ được an yên.
Người trí không vô cảm, nhưng họ biết đặt tâm vào hành động, chứ không đặt tâm vào kết quả. Họ làm việc cần làm, làm điều nên làm, làm vì niềm vui sáng tạo, vì tình yêu, vì lẽ phải - chứ không vì danh vọng hay phần thưởng.
Giống như đóa hoa tỏa hương, không vì ai mà nở, cũng chẳng vì ai mà tàn. Nó chỉ làm việc của mình - nở ra trong sự tự nhiên nhất.
Thành hay bại, được hay mất, đúng hay sai… chỉ là những nhãn dán của tâm phân biệt. Nhưng Đạo không nằm trong những cặp đối lập ấy. Khi ta buông hết mọi so đo, điều còn lại là bình an tuyệt đối, là hành động thuần khiết - như dòng sông cứ chảy, như mặt trời cứ mọc, chẳng cần lý do.
Chính vì thế, người sống tự do nhất không phải là người đạt được tất cả, mà là người không còn bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì.
Họ làm, rồi buông.
Họ cho, rồi quên.
Họ sống, rồi mỉm cười - dù đời có dâu bể, đổi thay.
Hoàng Nhật Minh
Bài Trước Đó | Bài Tiếp Theo |