NẾU KHÔNG CÓ TỐI, GIÁ TRỊ CỦA SÁNG LÀ GÌ?
Tác giả : Hoàng Nhật Minh
Lượt xem/nghe : 44
Tạo lúc : Sat, 29/10/2022 16:24
Cập nhật lúc : 20:57pm 11/10/2025
Có bao giờ bạn tự hỏi, nếu thế giới này chỉ còn ánh sáng - liệu ta có còn biết thế nào là sáng?
- Nếu không có đêm đen, làm sao ta nhận ra vẻ huy hoàng của bình minh?
- Nếu chưa từng đau khổ, làm sao ta thật sự hiểu thế nào là hạnh phúc?
- Nếu chưa từng có chiến tranh, làm sao hiểu được giá trị của hòa bình?
Sáng và tối, thiện và ác, vui và buồn, được và mất… tất cả chỉ là hai mặt của một đồng xu - một vũ điệu nhị nguyên mà vũ trụ đã khéo léo sắp đặt để con người học cách nhận biết, trưởng thành và yêu thương.
1. Ánh sáng không thể tự biết mình là sáng
Sáng chỉ có ý nghĩa khi đối diện với tối.
Nếu chỉ có ánh sáng, vạn vật sẽ tan biến trong chói lòa - không hình, không bóng, không biên giới. Chính bóng tối tạo nên đường nét, độ sâu, và giúp ánh sáng trở thành hiểu biết chứ không chỉ là hiện tượng.
Như trong một bức tranh, nếu chỉ toàn màu trắng, thì bức tranh ấy đã chết. Chính những khoảng đen, những mảng xám, những gam màu tối sáng đan xen tạo nên vẻ đẹp.
Bóng tối không phải là kẻ thù của ánh sáng - nó là phông nền để ánh sáng tỏa rạng.
2. Cái giá của điều hiển nhiên
Con người thường không trân trọng những gì luôn hiện diện.
Không ai biết ơn không khí cho đến khi không thở được.
Không ai quý trọng sức khỏe cho đến khi nằm trên giường bệnh.
Không ai nhận ra giá trị của ánh sáng cho đến khi bị bao phủ trong bóng đêm.
Điều gì “hiển nhiên” thì dễ bị lãng quên.
Và có lẽ, vì thế mà cuộc đời phải có những mất mát, những khổ đau, để ta học cách biết ơn những điều tưởng chừng tầm thường nhất.
3. Bóng tối - người thầy của ánh sáng
Bóng tối không cần bị xua đuổi.
Nó tồn tại để giúp ta nhìn thấy chính mình.
Khi ánh sáng chiếu ra ngoài, ta nhìn thấy thế giới. Nhưng khi ánh sáng soi vào trong, ta nhìn thấy linh hồn.
Mỗi nỗi sợ, mỗi tổn thương, mỗi phần “đen” trong ta chỉ là mảnh đất màu mỡ chờ ánh sáng ý thức gieo xuống một hạt hiểu biết.
Khi ta dám bước vào bóng tối của mình - không phán xét, không bỏ trốn - chính là lúc ánh sáng nội tâm bắt đầu tỏa rạng.
Ánh sáng thật không đến từ việc trốn tránh bóng đêm, mà từ sự hòa giải với nó.
4. Học cách trân trọng điều đang có
Khi ánh sáng và bóng tối cùng tồn tại trong ta, ta không còn chia thế giới thành tốt - xấu, đúng - sai, sáng - tối nữa. Ta chỉ thấy rằng, mọi thứ đều có lý do để hiện hữu.
Bóng tối giúp ta biết yêu ánh sáng.
Khổ đau giúp ta biết trân quý niềm vui.
Và những điều hiển nhiên hôm nay chính là món quà quý giá nhất mà ngày mai ta có thể đánh mất.
5. Kết luận: Phép màu của lòng biết ơn
Nếu không có tối, sáng mất nghĩa.
Nếu không có khổ, hạnh phúc vô hồn.
Nếu không có mất, làm sao biết giữ?
Bóng tối không làm lu mờ ánh sáng - nó khiến ánh sáng rực rỡ hơn.
Và chỉ khi ta biết cúi đầu cảm ơn cả ánh sáng lẫn bóng tối trong mình, ta mới thật sự bước vào cõi bình an - nơi mọi đối cực hòa làm một, nơi ta thôi sợ hãi và bắt đầu yêu thương.
Vì vậy, giá trị của ánh sáng không nằm ở chỗ nó xua tan bóng tối, mà ở chỗ nó dám đi vào trong bóng tối - để cùng bóng tối trở thành một bản giao hưởng của sự sống.
Hoàng Nhật Minh
Bài Trước Đó | Bài Tiếp Theo |